29/9/06

Về quê

Image Image Image Image

Thứ Bảy tuần này tôi tại được về quê rồi. Tôi đã định xin phép nghỉ luôn ngày thứ Hai tuần tới để thư thả hơn. Vì Chủ Nhật là đám giỗ ông nội nên tôi muốn để qua ngày hôm sau hãy trở lại thành phố. Vậy đó, mới nói ý định xin nghỉ thì manager đã nhắc nhở, công việc đang gấp, đến thứ Ba phải xong, hãy dời ngày nghỉ lại sau ngày hôm đó.

Vậy thì cũng đành không nghỉ vậy nhưng về quê thì vẫn cứ về. Nói gì thì nói chứ việc về quê là rất quan trọng và thiêng liêng. Công việc dẫu có bề bộn đến đâu nhưng tôi cũng phải sắp xếp để về thăm quê, nhất là dịp đám giỗ ông nội, huống chi lần này đám giỗ lại vào ngày Chủ Nhật.

Hôm trước lên chat có gặp bạn, hai đứa hẹn nhau sẽ về chung vào tối thứ Sáu. Tôi định sẽ làm nhanh cho xong công việc để chiều thứ Sáu sẽ về sớm khoảng 4g30 rồi đón chuyến xe 5g30 về quê luôn. Thế nhưng công việc càng về sau càng rối rắm. Người thiết kế không đưa ra công việc rõ ràng nên khi làm tôi gặp không ít khó khăn do mình vẫn chưa hiểu. Vậy là phải mất thời gian hỏi đi hỏi lại. Khi hỏi thì cũng phải mất thời gian để ảnh hỏi lại khách hàng xem ý họ ra sao. Thế là kế hoạch hoàn thành sớm công việc không thành rồi.

Sáng nay cô Ba lại gọi điện nhờ mua sách đem về. Mà muốn mua sách tại tiệm đó thì thời gian thích hợp nhất chỉ có tối nay vì chỗ đó mở cửa rất trễ vào buổi sáng, tôi còn phải đi làm nên không đến được. Chỉ có thể đợi tối nay đi làm về rồi mới ghé qua đó để mua thôi.

Tôi đành nói xin lỗi người bạn đã hẹn về chung. Thật tiếc, đâu dễ gì có dịp như vậy. Sáng thứ Bảy tôi sẽ về sớm, nhưng không biết có được không nữa vì tối thứ Sáu có nguy cơ bị mất ngủ. Thật khốn khổ, đâu phải chỉ có thứ Sáu ngày 13! Như lần trước về quê cũng sáng sớm thứ Bảy nhưng chỉ ngủ được có 2 tiếng truớc khi đi. Thôi cũng đành cố gắng vậy, người Đồng Tháp vốn quen sống chung với lũ rồi mà!

Cơn bão số 6 được dự báo là sẽ đổ bộ vào Việt Nam trong một đến hai ngày nữa đó cũng là những ngày tôi đang ở quê. Lần này về chắc cũng chỉ ở nhà thôi. Dầu sao chăng nữa được về quê là vui rồi vì về nhà mình cảm thấy thoải mái hơn, được sống bên những người thân thật sự, không có sự ngột ngạt của chốn đô thành, không có sự ích kỷ, không có sự tính toán so đo mà chỉ có những tình cảm thân thiết và trìu mến.

4/9/06

Những người trí thức

Bạn có phải là người trí thức không? Bạn có phải là người có kiến thức không?Có bao giờ bạn nghĩ người càng học cao càng ích kỷ không? Có bao giờ bạn nghĩ người càng học cao và giàu có thì càng keo kiệt, bủn xỉn không?

Hình như ngày này người ta càng vì bản thân mình nhiều hơn. Ngày nay người ta sống vô tư hơn, hồn nhiên hơn với mọi thứ xung quanh. Vì muốn thực hiện được một điều gì có lợi cho mình, họ chằng cần biết gì đến mọi người xung quanh, chẳng chút mải mai điều đó có làm phiền đến người khác hay không. Họ cố tình vô tư, họ cố tình hồn nhiên. Khi nói thì họ nói rất hùng hồ, toàn là những chuyện vì cộng đồng, vì xã hội, những chuyện thật lớn lao, to tác. Nhưng họ không chịu nhìn lại chính mình; những lối ứng xử cơ bản nhất của một người lịch sự, một người có học họ còn chưa làm được thì những lời nói đao to búa lớn của họ về đạo đức chỉ là một trò hề.

Đáng buồn thay những con người đó lại là những người vốn được xem là học rộng hiểu nhiều, xuất thân từ những những nơi được xem là chuẩn mực của đạo đức.

Nhà ông Năm Kiến Vàng - Vĩnh Long

 Hôm nay đưa ba đi bó thuốc ở nhà ông Năm Kiến Vàng ở Vĩnh Long. Xuất phát lúc 5h30 đến 7h30 thì đến nơi. Đến TP Vĩnh Long chạy lòng vòng mộ...