Hôm rồi có dịp gặp lại cô giáo cũ ở phổ thông. Đúng là một buổi họp mặt ấm áp tình cảm. Mặc dù ở phổ thông tôi không có dịp chính thức học lớp cô dạy nhưng qua những giờ học thêm với cô và những lần tiếp xúc với cô tôi thực sự có nhiều ấn tượng tốt đẹp về cô từ đó đến giờ. Sau 7 năm, ấn tượng đầu tiên khi gặp cô là vẻ ngoài cô có chút thay đổi. Không phải già đi mà là một cái gì đó mới mẻ hơn xưa. Tuy nhiên phong cách nói chuyện cởi mở, hài hước và gần gũi thì vẫn như xưa.
Cô kể cho chúng tôi nghe rất nhiều chuyện về trường và các thầy cô khác bằng một cách nói rất hào hứng. Tự nhiên tôi thấy trong lòng như sống dậy những cảm xúc đầy tự hào về ngôi trường thân yêu, sống dậy những nhiệt huyết của một thời học tập sôi nổi không phải chỉ cho mình mà còn để góp phần mang lại danh dự cho trường. Điều làm tôi ấn tượng nhất sau bao nhiêu năm cô vẫn nhớ rõ tên các bạn trong lớp tôi, nhớ cả tính tình của từng người. Buổi họp mặt không đông vì hôm đó là ngày làm việc trong tuần tuy nhiên sự hào hứng thì không hề thiếu. Cô thực sự làm cho buổi tiệc nóng lên với đủ những câu chuyện, từ những phong trào của trường đến các thành tích của các em học sinh , từ công việc giảng dạy hàng ngày đến đời sống của thầy cô và bạn bè
.
Với tôi cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người truyền cảm hứng để học sinh học tập và phấn đấu. Những điều tôi học được từ cô đến nay vẫn luôn hữu dụng, giúp tôi rất nhiều trong công việc. Tôi luôn nghĩ chắc cô phải rất yêu nghề và yêu học sinh nên mới có thể gắn bó đầy tâm huyết với ngành như thế. Ở độ tuổi sắp về hưu mà lớp học của cô vẫn rất sôi nổi với những hoạt động và phong trào của trường, thậm chí càng ngày càng mạnh hơn.Sau nhiều năm gặp lại tôi cảm thấy vui vì biết cô vẫn khỏe và trẻ trung như xưa. Cô vẫn tiếp tục truyền cảm hứng và niềm say mê học tập cho học sinh. Tôi luôn tin rằng sẽ còn rất nhiều thế hệ học sinh thành đạt nhờ vào những kiến thức phong phú và nguồn nhiệt huyết bất tận mà cô đã trao cho.