27/11/06

Cháy túi


Những ngày cuối tháng trải qua thật khó khăn. Mỗi ngày đưa tay vào túi mà lòng cứ thấp thỏm, không biết mình có "đủ máu" để "sống sót" đến ngày được "tiếp năng lượng" không. Mới mấy ngày trước đây vừa mượn tiền mà giờ đây thấy sắp phải mượn thêm nữa rồi nếu như xài tiền không tiết kiệm. Trước đây, khi còn được gia đình chu cấp tiền hằng tháng, tôi chưa bao giờ bị thiếu tiền, chưa bao giờ phài xin thêm tiền. Dường như mẹ rất hiểu tôi và luôn cho tôi tiền trước khi tôi kịp xài hết. Còn giờ đây, khi đã tự chủ trong chuyện tiền nong thì tháng nào đến khoảng ngày hai mươi mấy là bắt đầu sợ thiếu và chi tiêu hết sức dè dặt. Cái điệp khúc đầu tháng "khoái ăn sang", cuối tháng "sáng ăn khoai" cứ thế diễn ra một cách thật nao lòng. Đúng ra tôi đã phải chia tiền điện nước ở nhà trọ nhưng phải để qua tuần sau, vì có tính tiền bây giờ cũng không lấy ra tiền để trả. Bây giờ tôi chỉ có một mong muốn nhỏ nhoi là đến cuối tuần sẽ có lương, và từ giờ tới đó mong rằng mình đừng bị bệnh, chiếc xe honda cũ kỹ đừng giở chứng, đi đường đừng bị công an phạt,... mà mong đủ thứ, những gì có dính dáng đến chi tiền đừng xảy ra.

21/11/06

Được ngủ ngon

Đã lâu lắm rồi tôi mới có dịp ngủ ngon như vậy, một đêm ngủ mà tâm hồn hoàn toàn thanh thản, một đêm mà mình có thể dễ dàng đi vào giấc ngủ, một đêm mà không có tiếng ồn vào giữa khuya, một đêm mà mình có thể thoải mái dang tay, lăn lộn khi ngủ. Ôi từ lâu rồi tôi mới thực sự có được một đêm theo kiểu "về nhà chỉ có ngủ", một xì-lo-găng mà tôi từng được nghe.

Thực ra đối với nhiều người, chuyện ngủ đuợc là rất bình thường nhưng ai đã từng phải chịu đựng những đêm mất ngủ liên tiếp, ai đã từng phải ngủ theo kiểu "tiến thoái lưỡng nan" thì mới biết quý những những giấc ngủ ngon hiếm hoi này.

Khi thấy quyền lợi của mình bị ảnh hưởng, người ta thường tìm cách đặt ra những luật lệ theo hướng có lợi cho mình hơn nhưng dưới danh nghĩa là vì tập thể. Với tôi liệu tôi có nên đòi hỏi một quy định tương tự hay không bởi vì theo tôi quyền được ngủ vào giờ ngủ là rất cơ bản của con người. Giờ tôi mới thấy rõ hết tác hại của ô nhiễm tiếng ồn với cuộc sống. Sự ô nhiễm môi trường nào cũng xuất phát từ sự vô ý thức của con người và ô nhiễm tiếng ồn cũng không nằm ngoài quy luật đó. Cả nhân loại đang chống ô nhiễm duới mọi hình thức để làm cho cuộc sống trong lành hơn.

10/11/06

Đường Hò hẹn

Trước đây mỗi khi qua nhà em gái tôi phải đi từ đường Tô Hiến Thành ra Lý Thường Kiệt nhưng gần đây có một con đường mới được mở ra nối dài đường Nguyễn Tri Phương rồi ra đến Lý Thường Kiệt. Đi con đường mới này có rất nhiều cái hay, vừa gần hơn, lại vừa rộng hơn; hơn thế nữa khi đi qua đó tôi lại có cơ hội xem những đoạn phim tình cảm người thật việc thật đầy lãng mạn.

Không hiểu đoạn đường này có gì thơ mộng mà bao nhiêu cập tình nhân dìu dắt nhau về đây ngồi đầy cả cây số. Tôi hay nghe nói các cặp trai gái thường tìm nơi thanh vắng, ít người qua lại để tâm sự như bụi cây, bụi rậm, góc hẻm, gầm cầu, hay dưới các gốc cây, băng đá tối trong công viên. Nhưng con đường này hoàn sáng sủa, có lẽ nó vinh dự đuợc sự toạ lạc của hai đại gia trong lãnh vực viễn thông là Vina Phone và Mobi Fone. Đường cũng không hề vắng nguời mà xe cộ qua lại rất đông đúc. Thế là người đi đường có được cơ hội thưởng thức những cảnh tượng đầy xúc cảm như phim Hàn Quốc mà không cần phải tốn tiền vào rạp; mà phim thì toàn chuyện giả tạo, hư cấu, đâu được như vầy, có thật 100% luôn.

Các cặp đều có điểm chung là hai người và một chiếc xe honda. Thế nhưng mỗi cặp đều tạo ra những dấu ấn riêng với các tư thế, bộ dạng khác nhau khiến cho cả đoạn đường trở thành một bộ sưu tập sống lôi cuốn sự tò mò của người qua đường nhất là những ai còn ngây thơ trong chuyện cặp kê. Không biết có phải vì sợ bị trấn lột nếu tâm tình ở nơi vắng vẻ hay vì muốn khẳng định tình yêu mãnh liệt mà người ta lại tìm đến con đường này. Tôi mong câu trả lời là lý do thứ hai vì điều đó chứng tỏ ngày nay con người đã bạo dạn hơn, thích khẳng định mình hơn, không còn e dè, giấu giếm chuyện tình cảm. Nhưng nghĩ lại, chuyện tình cảm mà lộ liễu quá cũng mất phần thi vị; vã lại người xưa cũng hay nói "bạo phát bạo tàn", lúc còn tình cảm thì dữ dội và cuồng nhiệt là thế nhưng khi đã chán chê thì họ cũng không ngại chửi bới và bêu rếu nhau trước bàn dân thiên hạ như vậy.

Dù đã qua nhiều lần nhưng tôi vẫn chưa để ý tên của con đường mới này là gì nhưng trong tâm thức tôi đã đặt cho nó tên là Đường Hò hẹn. Mong rằng các cặp tình nhân đến đây đều thật sự hạnh phúc và vui vẻ trong những buổi hẹn hò của mình. Không chừng các nhà quản lý còn phải cảm ơn họ vì nhờ họ đến đây mà người ta mới nhanh chóng lắp đèn cho sáng, nhờ họ đến đây mà nhiều xe cộ qua con đuờng này hơn. Thế chẳng phải họ đã góp phần làm con đường mới này thêm nhộn nhịp hay sao?

2/11/06

Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi

Hôm trước nhận được điện thoại của gia đình bảo về quê ăn đám cưới người chị họ. Mới nghe tôi cũng hơi bất ngờ. Nói tiếng là chị nhưng thật ra, chị nhỏ hơn tôi những ba tuổi, từ thuở nhỏ đến tận bây giờ khi nói chuyện tôi vẫn xưng mầy tao. Vậy mà giờ đây không còn mấy ngày nữa, cô bé của ngày nào sẽ lên xe hoa để bắt đầu cho một chặng đường mới của cuộc đời.

Cuộc sống ở quê vẫn cứ quanh đi quẩn lại những chuyện đó. Ở nhà không có việc gì làm nên yêu sớm và kết hôn sớm. Thực ra chị năm nay cũng đã hai mươi, cái tuổi dư sức kết hôn theo luật nhưng tôi thấy vẫn còn quá sớm. Nếu như chị có điều kiện học hành đến nơi đến chốn, có một việc làm ổn định thì ắt hẳn sẽ có nhiều cơ hội để lựa chọn và cũng có thời gian đủ để có những suy nghĩ chính chắn hơn về tình yêu và hôn nhân.

Nhưng nhiều lúc nghĩ lại thấy như chị cũng không phải là xấu. Cuộc đời vốn đòi hỏi con người phải trả giá cho những đòi hỏi của mình. Nếu cô này muốn có công danh sự nghiệp thì cô phải đánh đổi nó bằng sự thiệt thòi về một mặt nào đó, trong đó có chuyện tình cảm. Bạn nói rằng bạn là người giỏi, là người kiếm được nhiều tiền nhưng đến tận bây giờ bạn vẫn chưa có một cuộc tình vắt vai thì liệu bạn có thật sự hạnh phúc?

Tôi chợt nhớ lại những lời khuyên rằng khi muốn làm điều gì thì hãy làm ngay bây giờ đừng đợi đến khi mình làm xong một viêc khác vì biết đâu mình sẽ không còn cơ hội để làm nữa. Quan niệm đợi đến khi có công danh sự nghiệp rồi mới nghĩ đến chuyện tình cảm không phải lúc nào cũng tốt vì đôi lúc mình phải trả giá bằng sự cô đơn suốt cuộc đời.

Dù sao chăng nữa, trong dòng họ có đám cưới thì đó là một tin vui, tôi phải sắp xếp để có mặt cho bằng được trong lễ cưới để chia vui cùng chị. Có một lần nói đùa với chị, tôi đã nói rằng "Chừng nào mày có chồng tao sẽ kêu mày bằng chị"; và bây giờ tôi đang chuẩn bị để thực hiện lời nói của mình nhưng không chắc có thay đổi cách xưng hô được không nhưng tôi sẽ thử.

Nhà ông Năm Kiến Vàng - Vĩnh Long

 Hôm nay đưa ba đi bó thuốc ở nhà ông Năm Kiến Vàng ở Vĩnh Long. Xuất phát lúc 5h30 đến 7h30 thì đến nơi. Đến TP Vĩnh Long chạy lòng vòng mộ...