5/9/11

Vườn nhà


Sáng thứ Bảy, tôi bước ra sau vườn. Một cảm giác thật mát mẻ và thoải mái.ùa tới. Khoảng đất nhỏ ở sau nhà được ba tôi trồng nhiều loại cây và rau. Cây ăn quả thì có mãng cầu, mít, bưởi, chuối, cốc. Rau thì có dấp cá, càng cua, rau quế, rau râm, bạc hà, cần dầy lá, mồng tơi, lá lốt. Đơn sơ thế mà rất hữu ích cho bữa ăn gia đình, vừa thanh mát lại rất sạch sẽ.


Rau dấp cá xanh mơn mởn



Bạc hà nấu canh chua thì khỏi chê

Cần dầy lá mọc xum xuê tràn ra khỏi chậu


Mưa xuống thì càng cua sẽ mọc lên, đem trộn gỏi rồi chấm cá kho thì thật tuyệt

Mồng tơi nấu canh là món khoái khẩu của tôi

Chỉ cần dăm vài nhánh mà nay đã có bụi rau quế xanh tốt


Cây bưởi được ba chăm sóc suốt 2 năm giờ đã có trái


Những cây chuối con vươn mình đón nắng

Những cây đu đủ gieo hạt không bao lâu đã lên cây

Cây cốc tuy còn nhỏ nhưng đã ra trái

Mãng cầu dai là loại trái cây ngon của miệt vườn


Cây mít đã mấy mùa ra trái


Kiến vàng về làm tổ trên những cây bưởi

Chiếc cối xay bột cũ của ba




Quang cảnh xung quanh vườn nhà

23/8/11

Rằm tháng Bảy


Bây giờ đang là tháng Bảy âm lịch. Thật ra tôi cũng không mấy quan tâm đến ngày rằm tháng Bảy nhưng đi ngoài đường thấy nhiều chuyện quá nên cũng để ý. Tôi thấy có hai sự kiện được người ta gán cho ngày rằm tháng Bảy. Thứ nhất, người ta ngọi đó là ngày Vu Lan Báo Hiếu. Sự kiện này gằn liền với Phật giáo. Thứ hai, ngày đó còn được gọi là ngày cúng cô hồn. Thường những người buôn bán để tâm chú ý tới sự kiện thứ hai hơn thứ nhất. Có lẽ họ quan tâm đến việc xua đuổi vận xấu để đển làm ăn thuận lợi hơn là chuyện báo hiếu.

Nơi tôi đang ở rất gần một ngôi chùa có tiếng trong thành phố. Đến ngày đó, ôi thôi người đông như kiến kéo đàn. Mấy nhà ở gần cũng có dịp ăn theo bằng cách bán món chay và mở dịch vụ giũ xe. Vào đúng ngày rằm thì quả là khổ vì xung quanh các quán cơm đều nghỉ bán, chỉ còn vài chỗ bán đồ chay. Vậy là không muốn ăn chay cũng không được, bằng không phải đi xa hơn để tìm món ăn.

Thời học phổ thông, mấy đứa bạn tôi hay rủ nhau đi ăn cơm chùa dịp rằm tháng Bảy nhưng không phải đi một chùa mà từ bảy đến mười chùa. Nhiều người nói Sa Đéc là đất phật cũng không phải là quá. Bởi ở đây đi đâu cũng thấy chùa. Cái thị xã nhỏ bé chắc có đến gần trăm ngôi chùa lớn nhỏ. Ấn tượng sâu đậm nhất của tôi về rằm tháng Bảy ở Sa Đéc chính là những hình ảnh bình dị thân thương như thế..

Còn ở Sài Gòn đáng chú ý nhất lại là những màn cúng kiến lùm xùm với cốc-ổi- mía hay màn ném tiền qua cửa của những nhà buôn. Rồi lại cái cảnh bọn "cô hồn các đảng" sống đi giật đồ cúng đến độ đánh đấm đổ máu. Nhiều người coi việc đi giật đồ cúng như là một thú vui. Khi nghe nói nhà nào sắp cúng, nhất là nhà giàu là họ kháo nhau đến đó chực hờ. Năm nay có lẽ kinh tế khó khăn nên có nhà ném đô-la âm phủ thay cho tiền thật khiến cho nhiều "cô hồn" thất vọng.

21/8/11

Bà cụ vé số lắm chiêu

Sáng Chủ Nhật, tôi dậy lúc 8 giờ. Theo dự tính, tôi ra cây xăng gần nhà để rửa xe và thay nhớt. Ngồi trong phòng chờ, tôi lấy tờ Thanh niên chăm chú đọc. Một chị vào mời mua vé số. Tôi chỉ lắc đầu và tiếp tục đọc. Chị lại nài tôi mua nhưng tôi chỉ cười rồi lắc đầu kiên quyết không mua.

Khi thấy ở bên ngoài người ta rửa xe tôi sắp xong, tôi bước ra đợi lấy. Bỗng từ sau lưng một bà cụ bước tới. Bà trông già nhưng còn nhanh nhẹn, miệng móm mém không còn cái răng nào. Bà hồ hởi một tay choàng qua người tôi, tay kia đưa ra bốn tờ vé số mời tôi mua. Tôi thầm nghĩ lại cái chiêu "chỉ còn vài tờ, nhờ mua hết" đây mà. Nhưng nhìn bà cụ tuổi có lẽ đã ngoài bảy mươi mà vẫn phải vất vả mưu sinh, tôi cũng vui vẻ mua giúp. Tôi lấy tờ 50.000 ra đưa bà và đợi bà thối lại 10.000. Tuy nhiên, rất nhanh chóng, bà mở cái giò xách nhỏ và lấy ra một tờ vé số nữa đưa cho tôi kèm theo cái miệng cười có thể thấy rõ hai hàng nướu. Thôi thì đành giúp bà thêm lần nữa.

Bán xong cho tôi, bà quay đi và móc trong túi xách ra thêm bốn tờ khác mang đến mời một ông khách đang lúi cúi đổ xăng ở gần đó. Ông chủ tiệm rửa xe nãy giờ chứng kiến toàn bộ sự việc chỉ tròn xoe mắt như muốn nói điều gì đó nhưng không nỡ. Tôi thì nghĩ cứ xem như mình giúp người già đi mà, biết đầu chiều nay mình trúng độc đắc bốn tờ thì sao. Ông chủ thay nhớt vẫn chưa xong. Tôi ngồi xuống ghế đợi. Nhưng chỉ mới ngồi khoảng 2 phút, bà cụ lại sà vào quàng lấy tôi lần nữa cùng lời mời mua bốn tờ vé số khác. Tôi đưa 5 ngón tay ra và nói vừa mua của bà 5 tờ. Mội lần nữa tôi lại lại có dịp nhìn thấy cái miệng cười trống hươ trống hoắc của bà trước khi bà bỏ đi. Có lẽ tôi ngồi quay lưng lại làm bà không nhận ra nên mới bị "hố" như vậy. Nhưng dù sao đi nữa tôi cũng thấy tội nghiệp bà và mong bà bán hết sớm để về nhà nghỉ ngơi.


Nhà ông Năm Kiến Vàng - Vĩnh Long

 Hôm nay đưa ba đi bó thuốc ở nhà ông Năm Kiến Vàng ở Vĩnh Long. Xuất phát lúc 5h30 đến 7h30 thì đến nơi. Đến TP Vĩnh Long chạy lòng vòng mộ...