25/10/06

Bao giờ thoải mái?

Trong cuộc sống, ai cũng có hoài bảo, và ước mơ. Hoài bảo và ước mơ của mỗi người bao giờ cũng cao đẹp dù chúng rất to lớn hay đơn sơ. Và để thực hiện hoài bảo của mình, người ta nổ lực hết mình mọi lúc mọi nơi. Tất cả vì mục tiêu to lớn của mình. Nhiều công thức đựơc vạch ra, các hình mẫu được được mang về để tôn thờ. Khi làm gì người ta cũng đắn đo không biết việc đó có ảnh hưởng đến mục tiêu lớn lao của mình không. Đôi lúc cần chút nghỉ ngơi thư giản, người ta cũng phân vân sợ làm giảm bớt hiệu quả của quá trình nổ lực.

Cuộc sống loai hoai quanh cách mục tiêu và hoài bảo chẳng biết bao giờ được thoải mái. Mục tiêu này đạt được thì mục tiêu khác được đặt ra. Tối phải thức đến khuya để học, học bất cứ cái gì, nào là tin học, nào là ngoại ngử; dù gục lên gục xuống nhưng cũng phải thức bời ngủ sớm không được yên tâm lắm.

Trong cách ăn mặc cũng gò bó. Dù thích mặc một loại trang phục nào đó, dù thích đeo một món trang sức nào đó cũng chỉ lén lúc, khi đàng hoàng ra đường thì phải làm theo hình mẫu, áo sơ mi tay dài, quần tây ủi láng, ăng-tơ-ni cho thật tươm tất dù là đi làm hay đi chợ. Cách ăn mặc cũng phải theo ngày giờ. Ngày đó phải mặc áo đó, quần đó; đơn giản chỉ vì mẫu của mình làm như vậy.

Khi nói chuyện cũng phải kiểu cách, phải phát âm chuẩn, phải dùng từ chuẩn. Những từ chuyên môn trong nghề nghiệp được lôi ra dùng hết để thể hiện sự am tường công việc. Đôi khi muốn thoải mái nói ra một câu nói phóng đãng cũng sợ làm ảnh hưởng đến hình tượng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhà ông Năm Kiến Vàng - Vĩnh Long

 Hôm nay đưa ba đi bó thuốc ở nhà ông Năm Kiến Vàng ở Vĩnh Long. Xuất phát lúc 5h30 đến 7h30 thì đến nơi. Đến TP Vĩnh Long chạy lòng vòng mộ...