4/5/09

Bánh mì muôn năm!

Từ hôm qua, tôi đã tự nhủ ngày mai mình không ăn bánh mì nữa, phải cải thiện chất luợng bữa điểm tâm. Vậy mà sáng nay vẫn phải ngoạm ổ bánh bì vì lý do đi trễ. Sở dĩ tôi đưa ra quyết định không ăn bánh mì nữa là vì hôm qua ngồi đếm lại những sợi dây thun tôi để dành được mỗi lần ăn bánh mì thì thấy con số đã lên đến 50, tức là đã 50 ngày tôi không ăn món điểm tâm nào khác.

Thực ra bánh mì thịt ăn rất ngon, chỉ có 3000 đồng mà có đủ nào là pa-tê, bơ, thịt nguội, chả lụa, ngoài ra còn có các loại rau ăn kèm và cả ớt nữa, làm cho hương vi ổ bánh bì thêm phần hấp dẫn.Khi còn là sinh viên, ngày ngày tôi cũng ăn bánh mì, ăn đến mức quen mặt bà bán bánh mì trước cổng trường. So với hồi đó, bây giờ đã khá hơn, hồi đó chỉ ăn ổ có 2000, giờ ăn ổ 3000; và bây giờ tôi dĩ nhiên cũng quen mặt bà bán bánh mì mới. Nhớ lại hồi còn ở nhà, sáng sáng ba mẹ tôi cũng ăn bánh mì, mỗi ổ chỉ 1000; tôi thường không chịu ăn và xin tiền mẹ đi ăn hủ tiếu, giờ nghĩ lại thấy thương ba mẹ quá. Từ khi xa nhà đi học tôi mới chịu khó thưởng thức cái hương vị của bánh mì. Dần dà cũng thấy nó ngon và giờ đây tôi đã để dành được một bó tăm, ứng với số ổ bánh mì mà tôi đã ăn mặc dù thực tế còn nhiều hơn vì tôi chỉ để dành tăm thời gian gần đây.

Bánh mì giờ đây đã là người bạn thân thuộc của tôi. Dẫu là một ổ bánh mì khô khốc hay một ổ đầy thịt thơm ngon, những ổ bánh ấy đã giúp tôi no lòng mỗi buổi sáng từ thuở sinh viên đến bây giờ. Dẫu rằng tôi vẫn muốn thay đổi món điểm tâm hằng ngày nhưng chắc rằng trong thời gian tới bánh mì vẫn là món được dùng thường xuyên. Xin cảm ơn bánh mì, bánh mì muôn năm!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhà ông Năm Kiến Vàng - Vĩnh Long

 Hôm nay đưa ba đi bó thuốc ở nhà ông Năm Kiến Vàng ở Vĩnh Long. Xuất phát lúc 5h30 đến 7h30 thì đến nơi. Đến TP Vĩnh Long chạy lòng vòng mộ...