Đã nữa năm nay mình giảm cân trầm trọng, từ 67 kg xuống còn có 60. Không rõ lý do chính là gì nhưng mình cũng mập mờ đoán ra. Mình nghĩ có hai nguyên nhân chính. Một trong hai đã được khắc phục; còn lý do kia mình vẫn không thể cải thiện được.
Cả tháng nay mình vẫn theo dõi cân nặng hằng ngày nhưng hầu như không có gì tiến triển. Buổi tối mình cũng đã ngủ sớm hơn nhưng vẫn không hiểu sao vẫn không thể tăng ký được. Có lẽ do mình thiếu niềm vui trong cuộc sống. Cuộc sống mình đầy những nỗi buồn: buồn vì mặc cảm. Mình thua xúc mọi người ở mọi khía cạnh. Nhiều lúc cũng chỉ biết trách ông trời và nghĩ mình đang bị trời trừng phạt. Mình càng ngày như càng hờ hững với mọi việc xung quanh, chẳng buồn nói chuyện. Nhiều người nói mình hiền, ít nói. Họ nói cũng đúng nhưng một phần cũng do mình không thèm nói. Mình không thích giáo điều, lên mặt với bất cứ ai bởi mình không thích người khác làm vậy với mình.
Bây giờ viết blog mình cũng ngại viết trên Yahoo 360 vì sợ mọi người đọc lại bình phẩm về mình. Hình như mình đang già đi, già khi chưa kịp trẻ. Không biết khi nào mình mới tìm được niềm vui và vượt qua mặc cảm để sống năng động hơn. Có người nói ngày mai sẽ là một ngày mới. Với mình ngày đó sao mãi còn xa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét